Trương Minh Quốc Thái và niềm đam mê xê dịch

Không như nhiều nghệ sĩ khác, Trương Minh Quốc Thái ngại chuyện xuất hiện trên truyền thông cũng như tham gia các sự kiện trong giới showbiz. Anh chỉ muốn yên bình làm nghề và sống với đam mê: thú xê dịch.

Quen biết chàng diễn viên này từ thời anh còn làm người mẫu, đã hơn hai mươi năm, nhưng hiếm khi thấy Quốc Thái chịu nhận lời xuất hiện trong một sự kiện hay những cuộc vui đình đám của giới showbiz. Thậm chí sự kiện ra mắt phim có mình đóng, anh cũng có lý do để “trốn”. Thái không thuộc về những nơi hào nhoáng đông vui. Sau những vai diễn, những công việc của mình trên trường quay, sân khấu…, Thái thuộc về những chuyến đi.

truong-minh-quoc-thai

Người mê Đà Lạt và một quan niệm không thuộc số đông

Chuyến đi xa đầu tiên của Thái là Đà Lạt, năm 1993. Ngày cuối, mọi người chung đoàn dành thời gian đi chợ. Với Thái vậy thì uổng phí thời gian ít ỏi còn lại, nên anh đón xe ôm đi Thung Lũng Tình Yêu lúc 4h30 chiều. Anh nhớ như in cảm xúc của mình lúc ấy khi phải thốt lên “Cha mạ ơi, cảnh đẹp và lãng mạn dữ bây!”. Rồi mê Đà Lạt từ đó. “Sau này quay lại thung lũng Tình Yêu thì không thấy đẹp như lần đó nữa. Chắc khoảnh khắc đó chỉ gặp một lần ở một nơi ấy”. Thái chia sẻ. Cái nơi đi xa đầu tiên trong đời ấy, trở thành một trong những nơi mà Thái đến nhiều nhất cho đến bây giờ. Nhưng lạ là, suy nghĩ của anh lại không giống nhiều người từng đến Đà Lạt những thập niên trước.

Đà Lạt thay đổi nhiều lắm. Đà Lạt bây giờ dễ đến quá, không khó đi như xưa, ngủ một giấc trên xe là tới rồi. Ngay cả chuyện đi đến Đà Lạt cũng thay đổi như thế, thì sao lại phải muốn những thứ khác “đứng yên”. Mình không tiếc vì có tiếc cũng chẳng làm được gì. Nơi nào thích, mình có thể quay lại hoài. Đà Lạt là một nơi như thế. Nhưng dứt khoát nếu là dịp lễ lạt, mình sẽ né Đà Lạt. Khi nào vắng, sẽ lại đến. Đấy mới là Đà Lạt của mình.

Thái thường suy nghĩ tích cực mọi chuyện. Anh quan niệm sống là bỏ qua những vấn đề tiêu cực, vui vẻ tiếp thu những điều mới và tận hưởng. Mọi sự thay đổi đều có những điểm tích cực của nó. Như mình vẫn yêu Sài Gòn mãi, dù nó thay đổi từng giờ từng ngày. Anh nói: “Cuộc đời ngắn mà. Thay đổi là quy luật tất yếu trong cuộc sống, cứ soi vào những điểm xấu, hay những gì đã qua, thì phí thời gian. Hãy nhìn thấy cái đẹp để mình thêm yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống này. Tới vùng đất nào đó, lỡ yêu, mình sẽ toàn tìm ra điểm để yêu”. Những chuyến đi với Thái, là để tìm hiểu về đất và người, để chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên, để học hỏi cuộc sống.

truong-minh-quoc-thai
Du lịch ở Phù Dung Trấn

Thái đọc cuốn Quẳng gánh lo đi và vui sống từ hồi nhỏ. Anh thấy mình trong đó. Cuốn sách như là kim chỉ nam cho cuộc sống, một cách tự nhiên, chẳng gắng gượng hay cố theo. “Mình như có thêm bạn đồng hành, vỡ lẽ ra à, đường mình đi cũng có các bác, các chú, các ông đã từng đi. Vững tin mà đi cho tới giờ U50 vẫn thấy mình không sai khi chọn lựa cách sống này.”

Quan trọng đường đi hơn là đích đến

Đừng nghĩ đi du lịch chỉ có thư giãn và hưởng thụ. Với Thái, mỗi chuyến đi lại cho anh được quay về bên trong mình, để lắng nghe và cả chiêm nghiệm, học được nhiều thứ. Chẳng ở đâu xa, học từ những thất bại. Người ta có thể học thất bại từ cuộc sống, công việc, Thái thì học rất chăm từ những chuyến đi, từ những sai lầm mắc phải khi giải quyết vấn đề, với những bài học tưởng đơn giản và ít ai để ý.

Những chuyến đi nước ngoài, ai cũng biết hệ thống giao thông ở nhiều nước tiên tiến nhiều và phức tạp, rối rắm ra sao. Nhiều khi, chỉ đơn giản là quẹo trái hay rẽ phải thôi, mình chỉ có tích tắc để thực hiện. Nếu quẹo nhầm hay đi nhầm là phải mất thời gian để làm lại từ đầu. Vậy đấy, bài học đối với anh chỉ đơn giản thế, nhưng lại giúp anh giải quyết được nhiều vấn đề khác trong cuộc sống.

Thái không quan trọng điểm nào mình sẽ tới, mà sẽ chú ý đoạn đường mình đã qua. Cái thú vị của cuộc đời là những trải nghiệm trên đường đi, chứ không hẳn nằm ở đích đến. Điều thú vị là, bài học cuộc sống và cảnh đẹp nhất, đối với Thái, thường nằm trên đường đi.

truong-minh-quoc-thai
Du lịch Tây Bắc.

Dù trên đường đi đó, mình cũng có những quyết định sai. Chẳng hạn như lên kế hoạch sai, không đúng thời điểm đẹp nhất của nơi sẽ đến, hay không đủ thời gian tham quan, hoặc đi sai đường, sai tuyến tàu. Rồi mình lại được trang bị kinh nghiệm nhiều hơn cho những chuyến đi sau.”

Người ta hay có thói quen đặt ra nhiều mục tiêu cho các chuyến đi du lịch cũng như rất hay bị so sánh với bạn bè chung quanh về các chuyến đi, thành ra đôi khi trở thành một áp lực, chuyện du lịch dần dần như một chiến tích, khẳng định bản thân. Với Thái, đơn giản lắm. Đời là chữ duyên, chuyện xê dịch cũng vậy. Khi nào đến được, ắt sẽ đến thôi. Không việc gì phải sốt ruột hay gây áp lực cho mình.

Được đi nhiều là hạnh phúc

Thái luôn tạo cơ hội cho mình để được đi. Mọi lúc mọi nơi. Điều này lý giải vì sao bao giờ Thái cũng dành tiền để đi du lịch. Nhưng vì là dân du lịch bụi nên ngân quỹ này cũng không hề dư dả như mọi người tưởng tượng. Đi nhiều nên biết cách tiết kiệm chi tiêu, để còn được đi thăm thú nhiều nơi nữa.

Tôi hỏi Thái, thường thì người ta hay than thở rằng một là không biết có đủ tiền để đi du lịch hay không, hai là có tiền mà cứ sợ không có đủ thời gian để đi, Thái thấy nên góp ý một giải pháp nào không? Thái bảo, mỗi người mỗi tính, mỗi nhà mỗi cảnh, nhưng với riêng mình, thì đều thu xếp được. Đâu cần phải có tiền nhiều mới đi chơi xa. Mình chọn cách đi du lịch bụi, bình dân thôi. Nếu biết sắp xếp và đặt phòng giá rẻ, máy bay giá rẻ, thì đâu tốn quá nhiều tiền. Mà đi trong nước cũng được đâu cần phải nước ngoài. Hoặc không đi xa nữa thì đi trong trong tỉnh mình, thành phố mình, cũng là đi vậy.

truong-minh-quoc-thai
Du lịch núi Múa.

“Về thời gian, rảnh được đi cả tuần càng tốt. Không thì hai ngày, hoặc sáng đi chiều về cũng có chỗ đi mà. Một gói xôi và một lít xăng thôi, cũng đủ một hành trình. Đâu cần phải tốn nhiều tiền. Quan trọng là, mình thấy vui, sau chuyến đi cho mình thêm nhiều năng lượng tích cực để tiếp tục làm việc. Và tiếp tục ủ mưu cho những chuyến đi sắp tới. Cuộc sống phải tiếp diễn như thế mới thú vị. Bạn phải cày để có những chuyến đi và bạn phải đi để có sự hào hứng để về… cày tiếp. Nếu chỉ mải làm hoặc mải chơi, thì hẳn là không nên rồi”.

Đi du lịch để… bớt nhút nhát

Thật ngạc nhiên khi Quốc Thái cho biết lý do ưa thích du lịch là để chiến thắng một bản tính cố hữu của mình. Đó là sự nhút nhát. “Mình rất ghét cái tính nhát ấy, nên mới quyết định theo nghề diễn viên và đi du lịch cho bớt nhát. Nếu bạn nhát, bạn sẽ ở nhà hoài, và sẽ nhát hơn. Nhiều lúc như bị tự kỷ nữa. Mình cần phải thoát ra khỏi điều đó nên mình càng phải đi nhiều.” Thái nói, bằng cách chủ động thực hiện những chuyến đi, anh tự rèn mình dần dà dạn dĩ hơn.

“Khi đi, mình có cơ hội tiếp xúc với nhiều người, nghe nhiều câu chuyện, tham quan nhiều cảnh đẹp, ăn nhiều món đặc sản…, tự thân mình sẽ thoải mái, tự tin và hiểu cuộc sống quanh mình hơn. Chỉ lấy thí dụ, khi đi nước ngoài, lang thang ở các nơi công  cộng, sân bay, nhà ga tàu điện ngầm… mà bạn nhát thì làm sao biết cách, biết hướng mà đi. Bây giờ thì mình gan hơn rồi. Hồi xưa, đi du lịch là mình theo đoàn, giờ đoàn theo mình”. Thái hài hước.

Thái mê đi lắm. Cái niềm mê đi của anh chiếm hết những thời gian rảnh. Ngoài thời gian dành cho công việc, người thân, thì là chuyện xê dịch. Đi nhiều, mở mang nhiều, biết được nhiều nền văn hóa, mình suy nghĩ cũng thoáng hơn. Ông bà ta đã nói đi một ngày đàng, học một sàng khôn, đâu có sai. Mình có đi, mới hiểu thêm giá trị của việc gần gũi thiên nhiên, giữ gìn môi trường quan trọng như thế nào, cần thiết ra sao với một người ưa dịch chuyển.

Giờ thì, hỏi Thái đã hết nhát chưa, anh cười U50 rồi mà vẫn nhát nhé. Nhưng hành trang trải nghiệm, thì mỗi lúc dày dặn hơn.

L.M.Hạ

Theo ấn phẩm 24h Sống Xanh

Cùng chuyên mục