Lối sống

Đông về nhớ… mắm thính

Quê tôi ở phía “nguồn”, xa biển cả mấy chục cây số. Ngày trước đường giao thông, phương tiện đi lại hạn chế. Ngày thường để có được con cá tươi, cá hấp của biển còn khó huống gì ngày đông mưa gió sụt sùi. Vì thế các món “mắm” như mắm cái,…
Đọc tiếp...

Thương nhớ quê nhà

Có câu “nhớ trước quên sau” là nhằm để chỉ những người có trí nhớ lãng đãng, nhưng càng về già, tôi càng nghiệm ra nó còn là thước đo sinh học của đời người: với người già, những gì đang diễn ra rất dễ chóng quên, nhưng những chuyện xa xưa…
Đọc tiếp...

Ai còn nhớ hàng rào xưa

Sống lâu ngày ở phố, đôi khi em quên mất khoảnh hàng rào nối liền đôi nhà chòm xóm. Bởi bước chân ra ngõ chỉ gặp những tường rào sơn trắng không cảm xúc. Nên bữa xuôi về ngoại thành gặp hàng rào dâm bụt chợt bâng khuâng. Hai nhà liền kề…
Đọc tiếp...

Chiều chiều lại nhớ khoai ngào Quảng Nam

Quê tôi ở Quảng Nam, một dải đất miền Trung nhỏ hẹp, phía đông toàn cát trắng mênh mông, phía tây “đất cày lên sỏi đá”, đồi núi nối tiếp nhau. Trên cát sỏi phải “bòn ra sự sống” (Nguyên Ngọc) do đó người dân quê tôi trồng nhiều khoai lang…
Đọc tiếp...

Hội An, vừa đi vừa nghĩ vụn…

Người Hội An làm nên đô thị cổ Hội An! Từ hàng chục năm nay, càng đọc và đi lại, giao tiếp, tôi càng nghiệm thấy điều ấy ngày một chính xác hơn. Năm nay tròn 20 năm thực hiện chương trình Đêm phố cổ và 10 năm Hội An lên thành phố, có lẽ…
Đọc tiếp...

Tiếng gà xa vắng

Ai trong cuộc đời mà không từng rung động trước những thanh âm của cuộc sống. Một tiếng còi tàu đủ kéo dài nỗi nhớ. Một câu ầu ơ của mẹ đủ ru ta đi đến hết cuộc đời. Và có khi chỉ là tiếng gà quê bình dị cũng đủ sức nuôi dưỡng, theo ta, ám…
Đọc tiếp...

Xe buýt về nhà

Trên xe buýt, đứa ngồi cạnh chợt hỏi: “Mi về đâu đó?”. “Ời, ta về nhà...”. Trên chuyến xe buýt về nhà chiều thứ Sáu, có chỗ để ngồi là một điều may mắn, bởi khi xong hết biết bao nhiêu công việc, người ta lại kéo nhau lên xe buýt. Để…
Đọc tiếp...

Về tính hay cãi của người Quảng Nam

Cãi nhau không phải là đặc sản của người Quảng Nam. Cả thiên hạ đều cãi chứ không riêng chi họ, có điều theo đánh giá của chính thiên hạ - một đánh giá mang màu sắc dân gian - thì người Quảng Nam thích cãi hơn, thích lý sự hơn, thích đến…
Đọc tiếp...

Đường thơm

Tôi thường nhớ nôn nao câu thơ tuyệt đẹp của Huy Cận: “Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm/ Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm”. Viết về con đường làng mà không tả con đường làng. Không tả con đường làng mà đích thị là đường làng vì…
Đọc tiếp...

Bạo lực ngôn từ và ẩn ức xã hội

Thứ bảy 13.10.2018, Ngày Văn hóa Hòa bình đầu tiên do Quỹ Hòa bình và Phát triển TP.HCM khởi xướng đã diễn ra tại Dinh Thống nhất, với chủ đề “Vì một xã hội không bạo lực”. Nhiều hoạt động như trình diễn nghệ thuật, triển lãm, tọa đàm với…
Đọc tiếp...