Tạp bút

Những lá thư viết tay… ngày ấy

Những lá thư viết tay trong chiếc phong bì với con tem và dấu bưu điện từng là nỗi trông ngóng của biết bao nhiêu người. Tháng năm qua đi, biết bao thứ ta đã quên, gần như một lẽ tự nhiên. Trong lúc nào đó dọn dẹp đồ cũ, bất chợt ta…
Đọc tiếp...

Tháng Chạp của mẹ

Trong suy nghĩ của tôi, tháng Chạp không đơn giản là tháng cuối cùng trong quỹ thời gian một năm, tháng Chạp không dừng lại ở sự nôn nao tiễn cũ đón mới, tháng Chạp trong tôi đặc biệt hơn, bởi tháng Chạp thường về trong nỗi nhớ dáng mẹ tảo…
Đọc tiếp...

Ký ức phố

Một sớm cà phê một mình với góc phố quen, nghe gió mơn man, chợt nhớ phố của những ngày xưa. Nhớ những khoảng trời vàng hoa nở, nhớ những mùa trăng non trong trẻo an lành. Nhớ những mảng tường rêu phong cổ kính, những dòng sông phù sa bao…
Đọc tiếp...

Hương của đóa hồng

Tôi đã đi lòng vòng xung quanh nhà vài tuần, lặp đi lặp lại: “Con muốn có một chiếc xe đạp cảnh sát vào Giáng sinh. Con muốn có một…”. Khoảng sáu tuổi, tôi phát hiện ra một phương pháp rất hay, đó là nếu tôi tập trung vào cái gì đó, tôi có…
Đọc tiếp...

Người đàn bà nhìn về phía biển

Nắng xối lửa xuống khoảng hè phố trước nhà. Cây phượng yếu ớt mới trồng vài tháng trước cửa nhà không có nổi một bóng mát nhỏ nhoi. Bà kêu thằng nhỏ: Đẩy xe cho Nội ra biển. Nhưng giờ này còn nắng quá mà Nội, đợi lát nữa đi con đưa Nội ra.…
Đọc tiếp...

Mùa bồ quân thơ ấu

Cậu ngồi bệt bên hiên nhà, tay cầm cây rựa róc vào thân cây bồ quân tầm hơn 1 tuổi, nơi mấy chùm gai nhọn mọc ra tua tủa. Cậu nói, róc bớt gai dưới gốc đi kẻo đứa mô về thăm, vô ý va phải gai cào xước tay, chân… Bao giờ cũng vậy, cậu luôn…
Đọc tiếp...

Có cô gái xa quê về thăm làng…

Con hẻm nhà tôi dài chừng 500 mét, có tám hộ dân sinh sống. Ở xứ Quảng quê tôi, nhà nào cũng vườn tược rộng rãi, trước ngõ mỗi nhà đều có hàng chè tàu thẳng tắp, chạy dài vào sân. Cái “xì tai chè tàu” ấy, lớn lên tôi đã thấy, ít ra nó tồn…
Đọc tiếp...

Quà quê

Sống ở nơi thị thành chộn rộn lo toan, thỉnh thoảng mẹ vẫn thường lấp đầy nỗi nhớ nhà trong tôi bằng những thức quà quê giản dị. Chuyến xe khách chật ních người và hàng hóa xuất bến ở quê nhà, mỏi mệt lăn bánh ngang qua xóm trọ sẽ chở…
Đọc tiếp...

Thu về qua ngõ

Trời đã trở buồn theo ngọn gió heo may. Bảng lảng sương sớm mang theo chút se se lạnh. Có gì đó miên man, có gì đó vời vợi trong ý nghĩ. Hương Thu mới về qua ngõ đã vương vấn lòng bởi những hoài niệm xa xôi. Nhìn những sắc hoa Thu theo…
Đọc tiếp...

Tiễn biệt… sông!

“Bao năm xa quê ấy, trong mơ tôi vẫn thấy/ hôm nay tôi trở về lòng chợt vui thấy sông không già...”. Bọn tôi thường nghêu ngao bài Trở về dòng sông tuổi thơ của cố nhạc sĩ Hoàng Hiệp mỗi khi ngồi cùng nhau ở bến sông quê. Nơi này đã lưu…
Đọc tiếp...