Browsing Tag

tạp văn

Cái “tủ lạnh” của nội

Cái chạn bát ấy cùng với thời gian trở nên cũ kỹ. Đêm đêm, có con côn trùng trong thớ gỗ kêu ken két. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ về nội cùng cái chạn bát tuổi thơ, nơi nội yêu thương con cháu qua những món ăn quê. Không biết cái chạn bát đó có…

Muốn nói với đời lời cảm ơn!

Cuộc đời dài rộng luôn là những trạm dừng, và ta hàm ơn những người đã ghé vào cuộc đời ta, lặng lẽ đi bên ta, dõi theo ta, thắp ngọn lửa tâm tình dịu vợi, trao cho ta bao mến thương chân thành. Một sáng cuối tuần, mở rèm nhìn ra…

Rồi mùa Xuân cũng theo về

Mấy hôm nay trời miền Nam trở lạnh, tôi lại nhớ nhà da diết. Sáng ra tiết trời lạnh nhất, tôi hăm hở ra tưới mấy cây bông thì cảm. Chồng tôi, bấy nhiêu năm ở với nhau đã hiểu, anh nói tôi đừng buồn, tết này nhất định anh sắp xếp để tôi về…

Nẻo về

Tự bao giờ, tôi đã quen với hình ảnh con đường đất với hai bên toàn cỏ dại xen lẫn sắc trắng hoa xuyến chi dẫn lối về đến tận ngõ nhà ngoại. Hình như, sau những mệt nhoài vượt qua cái nắng nôi, mưa gió của ngày kiếm sống lam lũ ngoài kia,…

Những sáng mùa đông…

Trời trở lạnh. Mưa rả rích như cô gái nhõng nhẽo và đỏng đảnh. Mây giăng kín một màu trắng đục. Tôi bần thần nhớ những sớm mùa đông. Nhớ mênh mông. Mẹ đã dậy nấu bữa sáng tự lúc nào và gạt sẵn nồi than ấm. Vậy mà nghe tiếng mẹ réo dậy ăn…

Xuân níu chân người

Mùng 9 tháng Giêng. Cây mai nở muộn như muốn “dụ” tôi ở thêm vài ngày. Mấy chậu cúc vẫn còn tươi rói nhờ công tưới tắm của anh trai. Bánh tét, hạt dưa, thịt muối, củ hành vẫn còn để ăn trọn tháng Giêng. Dù Tết hết thật rồi, nhưng Xuân vẫn…

Đường về

Thời gian lặng lẽ trở mình, mùa tiếp mùa đi qua trên hàng cây ven phố. Ngày trở gió, những chiếc lá khô đuổi nhau xạc xào rồi chụm vào một góc khuất. Mỗi lần mưa đổ, cành nhánh nghiêng chao, bao nhiêu hạt nước mát lạnh rơi nhòe trên mái…