Giếng bậc thang gần 1.000 năm tuổi

Được xây như một đài tưởng niệm vị vua quá cố vào thế kỷ 11, Rani Ki Vav còn là nơi lưu trữ nước và tránh nóng của người dân.

Rani Ki Vav là một giếng thang có nguồn gốc từ thế kỷ 11, ở thị trấn Patan, bang Gujurat, bên bờ sông Saraswati. Di tích này được xây dựng bởi nữ hoàng Udayamati như một đài tưởng niệm về người chồng quá cố, vua Bhimdev I (1022 – 1063). Bhimdev I là con trai của Mularaja, người sáng lập vương triều Solaki tại thành phố Patan.
Rani Ki Vav là một giếng thang có nguồn gốc từ thế kỷ 11, ở thị trấn Patan, bang Gujurat, bên bờ sông Saraswati. Di tích này được xây dựng bởi nữ hoàng Udayamati như một đài tưởng niệm về người chồng quá cố, vua Bhimdev I (1022 – 1063). Bhimdev I là con trai của Mularaja, người sáng lập vương triều Solaki tại thành phố Patan.
Vào thế kỷ 13, di tích giếng thang đã bị dòng sông Saraswati chôn lấp cho đến năm 1980, khi được các nhà khảo cổ khai quật. Sau khôi phục, những nét chạm khắc của Rani Ki Vav vẫn gần như nguyên vẹn. Vào năm 2014, nơi đây được UNESCO công nhận là một di sản thế giới.
Vào thế kỷ 13, di tích giếng thang đã bị dòng sông Saraswati chôn lấp cho đến năm 1980, khi được các nhà khảo cổ khai quật. Sau khôi phục, những nét chạm khắc của Rani Ki Vav vẫn gần như nguyên vẹn. Vào năm 2014, nơi đây được UNESCO công nhận là một di sản thế giới.
Từ mặt đất, những bậc thang đối xứng của Rani Ki Vav dẫn lối xuống một giếng nước ngầm. Tất cả đều được giữ nguyên vẹn bởi lớp phù sa trong trận lụt sông Saraswati cách đây 7 thế kỷ. Ảnh: Mythical India
Từ mặt đất, những bậc thang đối xứng của Rani Ki Vav dẫn lối xuống một giếng nước ngầm. Tất cả đều được giữ nguyên vẹn bởi lớp phù sa trong trận lụt sông Saraswati cách đây 7 thế kỷ. Ảnh: Mythical India
Rani Ki Vav là một minh chứng cho giếng thang, hệ thống lưu trữ nước dưới lòng đất được phát minh bởi người Ấn Độ vào thiên niên kỷ 3 trước công nguyên. Ban đầu, hệ thống này là những hố đất đơn giản. Theo thời gian, chúng dần được xây dựng thành những công trình nghệ thuật nhiều tầng và phức tạp.
Rani Ki Vav là một minh chứng cho giếng thang, hệ thống lưu trữ nước dưới lòng đất được phát minh bởi người Ấn Độ vào thiên niên kỷ 3 trước công nguyên. Ban đầu, hệ thống này là những hố đất đơn giản. Theo thời gian, chúng dần được xây dựng thành những công trình nghệ thuật nhiều tầng và phức tạp.
Vào thời kỳ Rani Ki Vav được chế tạo, các thợ thủ công đang ở đỉnh cao với kỹ năng xây dựng giếng thang. Phong cách kiến trúc Maru – Gurjara được phản ánh qua những đường nét điêu khắc tinh tế tới từng chi tiết và tỷ lệ.
Vào thời kỳ Rani Ki Vav được chế tạo, các thợ thủ công đang ở đỉnh cao với kỹ năng xây dựng giếng thang. Phong cách kiến trúc Maru – Gurjara được phản ánh qua những đường nét điêu khắc tinh tế tới từng chi tiết và tỷ lệ.
Rani Ki Vav được thiết kế như một ngôi đền đảo ngược để làm nổi bật sự tôn nghiêm của nước. Di tích này có tổng cộng 7 tầng thang và những bức tường điêu khắc có giá trị nghệ thuật cao.
Rani Ki Vav được thiết kế như một ngôi đền đảo ngược để làm nổi bật sự tôn nghiêm của nước. Di tích này có tổng cộng 7 tầng thang và những bức tường điêu khắc có giá trị nghệ thuật cao.
Di tích có hơn 500 tác phẩm điêu khắc chính và khoảng một nghìn tác phẩm nhỏ. Tất cả đều khắc họa hình ảnh về tôn giáo, thần thoại và thế tục.
Di tích có hơn 500 tác phẩm điêu khắc chính và khoảng một nghìn tác phẩm nhỏ. Tất cả đều khắc họa hình ảnh về tôn giáo, thần thoại và thế tục.
Ở tầng dưới cùng của giếng thang, một cánh cổng dẫn đến đường hầm dài 30 km tới thị trấn Sidhpur gần Patan. Con đường là một lối thoát hiểm dành cho nhà vua khi thua trận. Tuy nhiên, hầm đã bị chặn bởi đá và bùn.
Ở tầng dưới cùng của giếng thang, một cánh cổng dẫn đến đường hầm dài 30 km tới thị trấn Sidhpur gần Patan. Con đường là một lối thoát hiểm dành cho nhà vua khi thua trận. Tuy nhiên, hầm đã bị chặn bởi đá và bùn.
Khu di tích mở cửa từ 8 đến 18 giờ hàng ngày. Phí vào cửa áp dụng với du khách nước ngoài là 2 USD (46.000 đồng). Sân bay gần Patan nhất là ở thành phố Ahmedabad. Từ đây, du khách có thể di chuyển bằng xe buýt mất 3,5 giờ. Xe jeep cũng là một phương tiện phổ biến, tuy nhiên không thoải mái.
Khu di tích mở cửa từ 8 đến 18 giờ hàng ngày. Phí vào cửa áp dụng với du khách nước ngoài là 2 USD (46.000 đồng). Sân bay gần Patan nhất là ở thành phố Ahmedabad. Từ đây, du khách có thể di chuyển bằng xe buýt mất 3,5 giờ. Xe jeep cũng là một phương tiện phổ biến, tuy nhiên không thoải mái.

Lan Hương

Ảnh: Gujarat Tourism

Theo VnExpress/ Amusing Planet

Cùng chuyên mục